Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy kiều là chị hay cười ha ha
Thúy vân bản tính thối tha
Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ
Thúy kiều mệt mỏi bơ phờ
Nên đành nhẫn nhịn "thôi ờ tao thua"
Vân sướng "tao thắng làm vua"
Còn mày bạo trận làm cua trong nồi
Thúy kiều tức giận "đồ tồi"
Chừng nào đánh thắng tao rồi hẵng hay
Thúy vân vừa cú vừa cay
Nhặt dao lao tới chặt bay cái đầu
Kiều ta sợ quá thành đao
Cha mẹ thấy thế gởi vào lầu xanh
Bán thân mới được vài tuần
Kiều kím được kẻ chuộc thân cho mình
Tên họ là Mã Giám Sinh
Xuất thân từ chốn võ lâm truyền kỳ
Thanh niên trai tráng đôi muơi
Nhìu tài lắm của là người đẹp trai
Kò kèo bớt 1 thêm 2
Giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm
Kiều ta mới tuổi 15
Không ngờ cô ả ham ăn li bì
Đâm ra là bị béo phì
Sinh thấy Kiều tội đưa về chăm nom
Kiệu to đến rước Kiều về
Quản gia đón kiệu tươi cười
Thân lùn, trán hói là người rất thâm
Quản gia tên gọi Thúc Sinh
Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư
Hoạn Thư yểu điệu hiền từ
Do được giáo dục bởi sư trong đền
Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân
Kiếp người lưu lạc bao giờ mới thôi
Phận sao phận bạc như vôi
Làm cho nước chảy hoa trôi lỡ làng
Ðang khi Kiều thấy hoang mang
Bỗng đâu xuất hiện 1 chàng tiều phu
Cao to, mạnh khoẻ, lù đù
Chàng ta lắp bắp : " Tôi Cù Sở Khanh "
Sở Khanh bản tính thật thà
Chỉ biết bất động đứng xa mà nhìn
Sở Khanh mệt ngủ li bì
Thúy Kiều chộm ngựa vội phi về nhà
Thúc Sinh miệng quát oang oang
"Làm bồ tao trốn, tao phang chết mày"
Tay lăm lăm quả dao phay
Tấm thân mạnh khoẻ từ nay thôi rồi
Thúc Sinh xỉ vả xong rồi bỏ đi.
Thúy Kiều phi ngựa vèo vèo
Bất ngờ sập bẫy bị treo lộn đầu
Xung quanh 1 lũ đầu trâu
Thấy Kiều ngon quá liền bâu vào nàng
Bỗng nghe thấy 1 tiếng choang
1 thanh bảo kiếm lẹ làng rút ra
Kiếm khách tuy đứng từ xa
Kiếm khí vẫn khiến người ta rùng minh
" Bọn bây sao thật đáng khinh
Hiếp đáp phụ nữ tao binh chúng mày "
Côn đồ lập tức bao vây
Chiều thu gió thổi cành cây là là
Chớp lên 1 ánh sao sa
Lưu manh cả lũ thành ma không đầu
Thúy Kiều cảm cái ơn sâu
" Kiếp này xin nguyện theo hầu ân công "
" Giúp người chẳng để báo công
Tiểu thư bảo trọng ta không dám phiền
Ngân lượng còn 1 đôi viên
Xin nhận lộ phí có tiền ăn chơi "
Đội trời đạp đất ở đời
Họ Từ tên Hải vốn là Hunter
Từ nhỏ luyện đồng tử công
Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền
Thúy Kiều lập tức giả điên
Lột đồ khóc lóc luyên thuyên không ngừng
Chàng Từ gặp chuyện chẳng đừng
Nên bất đắc dĩ phải dừng lại coi ...........
( Chân thành xin lỗi cụ Nguyễn Du)